Tạ Trường Uẩn giật mình, đột ngột đứng dậy: “Được rồi, ta cởi, cô nương vá đi!”
Nói xong, hắn nhanh chóng cởi áo khoác ngoài đưa cho Cảnh Chiêu. Thấy nàng rời ra chỗ gần đống lửa sáng hơn để ngồi, Tạ Trường Uẩn mới thở phào nhẹ nhõm trở về chỗ ngồi của mình.
Cảnh Chiêu tập trung vá áo, không còn nói chuyện như thường lệ.
Tạ Trường Uẩn vốn đang nhắm mắt thiền định, nhưng đột nhiên mở mắt, ánh nhìn vô thức dừng lại trên người Cảnh Chiêu.
Nàng ngồi trước đống lửa, tay khéo léo xỏ kim chỉ, tư thế thành thạo. Ánh lửa nhảy múa chiếu sáng gương mặt nàng, mái tóc đen mượt và đôi mày thanh tú càng thêm dịu dàng, ấm áp hơn cả ánh trăng đổ xuống trong rừng núi.
Tạ Trường Uẩn không hiểu sao lại cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Cảnh Chiêu bất ngờ ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Tạ Trường Uẩn. Nàng khẽ sững lại rồi cười nói: “Chỗ rách lớn, nhưng vá nhanh thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play