Không biết Tạ Trường Uẩn có nghe thấy không, chỉ thấy hắn đi nhanh hơn. Cảnh Chiêu đành từ bỏ việc trêu chọc hắn, chạy theo nói: “Đạo trưởng, đợi ta với, ta còn chưa dán phù vào chân mà!”
Nghe vậy, Tạ Trường Uẩn không dừng lại, nhưng bước chân chậm lại một chút.
Hai người một trước một sau đi trên con đường nhỏ giữa cánh đồng, chẳng bao lâu đã bước vào rừng sâu núi thẳm. Những nơi hẻo lánh này hoang vu, không một bóng người, thậm chí chẳng có đường xá ra hồn, chỉ có thể bước từng bước loạng choạng trên mặt đất phủ đầy cành khô lá rụng.
Trong rừng đôi khi có mưa. Khi đi đường dưới cơn mưa, Cảnh Chiêu tùy tiện hỏi một câu: “Đạo trưởng, rõ ràng ngài có ô, tại sao không lấy ra che mưa?”
Tạ Trường Uẩn quay đầu, vẻ mặt khó hiểu nhìn nàng: “Đây là pháp khí, không phải ô che mưa bình thường.”
Cảnh Chiêu: “Ồ, vậy nó không được dính nước à?”
Tạ Trường Uẩn suy nghĩ một chút rồi đáp: “Cũng không phải.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play