Cảnh Chiêu không biết Tạ Trường Uẩn đến đây để làm gì, nhưng nàng vẫn bước theo hắn vào ngôi làng nhỏ. Nàng thấy vị đạo trưởng này đi vòng quanh làng một vòng, rồi dừng lại trước một căn nhà đất.
Ngôi nhà này là một căn nhà tranh, được bao quanh bởi hàng rào gỗ. Bên trong sân, một phụ nữ trung niên mặc áo đỏ đất, trên đầu quấn khăn, đang dùng chày giặt quần áo bên bờ giếng.
Tạ Trường Uẩn trực tiếp tiến đến trước mặt người phụ nữ đó, cách hàng rào nói: “Nhà bà có tà vật quấy nhiễu, có thể cho bần đạo vào trong để trừ tà không?”
Âm thanh đột ngột vang lên khiến người phụ nữ giật mình. Bà ta đứng phắt dậy, chống nạnh nhìn Tạ Trường Uẩn, hét lên: “Tên ăn mày từ đâu tới đây! Nói bậy bạ cái gì thế? Tà vật à? Ta thấy ngươi mới là tà vật! Cút mau, không thì ta lấy chày đánh ngươi bây giờ!”
Tạ Trường Uẩn vẫn điềm tĩnh, không thay đổi sắc mặt, kiên trì nói: “Nhà bà thật sự có tà vật, nếu không sớm trừ bỏ, e rằng sẽ không kịp nữa.”
Càng nghe, người phụ nữ càng giận dữ, cầm chày giặt quần áo định ném về phía hắn. Cảnh Chiêu thấy vậy không đành lòng, liền bước lên trước, nói: “Thím à, sư phụ ta thật sự là đạo trưởng chuyên bắt yêu trừ tà, bọn ta không phải kẻ lừa đảo. Nhà thím chắc có người bị bệnh, đúng không? Sư phụ ta còn biết chữa bệnh nữa. Thím cho bọn ta vào xem thử đi, không lấy tiền đâu, chỉ xin bát nước uống thôi.”
Cảnh Chiêu vốn có vẻ mặt hiền lành, lại là một cô gái, giọng nói mềm mỏng, khác hẳn với vẻ nghiêm nghị của Tạ Trường Uẩn. Thái độ của bà ta dần thay đổi, ánh mắt bà ta nhìn họ có chút chần chừ, tuy vẫn còn do dự nhưng không còn gay gắt như lúc trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play