Trời mưa lất phất, từng giọt nước nhẹ nhàng rơi trên ô cửa kính, tạo nên những vệt dài như những dòng suy tư bất tận. Trong một quán cà phê nhỏ ven đường, nơi hương cà phê thơm nồng hòa quyện với chút hơi ấm của những bản nhạc nhẹ nhàng, Lâm Khả Hân lặng lẽ ngồi bên cửa sổ, tay xoay nhẹ tách trà hoa cúc còn tỏa khói.

Cô không ngờ, buổi chiều bình yên ấy lại là thời khắc định mệnh thay đổi cả cuộc đời cô.

“Xin lỗi, chỗ này có ai ngồi chưa?”

Giọng nói nhẹ nhàng vang lên khiến Khả Hân ngẩng đầu. Trước mặt cô là một cô gái với nụ cười dịu dàng, đôi mắt sáng lấp lánh như chứa cả bầu trời sao. Mái tóc dài buông hờ hững trên bờ vai mảnh mai, làm tăng thêm vẻ yêu kiều thanh thoát.

“À… chưa… Chị cứ ngồi đi.”

Khả Hân bất giác lúng túng đáp. Cô gái trước mặt cười nhẹ, kéo ghế ngồi xuống, động tác tao nhã nhưng cũng rất tự nhiên. Mùi hương nhẹ nhàng từ cô ấy thoảng qua, tựa như hương hoa nhài thanh khiết.

“Tôi là An Di.”

Lâm Khả Hân khẽ mỉm cười: “Tôi là Khả Hân.”

Và thế là, một cuộc gặp gỡ định mệnh đã bắt đầu…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play