Lan Sơn Quân vẫn luôn cảm thấy, thứ ánh sáng ấy bất chợt xuyên vào là thứ đã kéo nàng trở lại.
Chính là nhờ vào tia sáng mỏng manh kia, nàng mới lần nữa sinh ra ý niệm muốn sống.
Nàng nghĩ, kiếp này, phải sống cho ra hồn một chút.
Nàng vốn là người bướng bỉnh, không chịu cúi đầu khuất phục, vì thế cho dù phải bò, nàng cũng sẽ bò đến bên cửa sổ, khó nhọc vịn vào tường mà đứng dậy, đưa tay ra cố chạm lấy những điểm sáng mờ nhòe kia, nỗ lực đưa mặt lại gần. Hôm nay có một tia sáng, biết đâu ngày mai nàng có thể chạy ra ngoài.
Đặt mình trong nắng ấm.
Nàng cho rằng, điều đó gọi là còn có thể cứu vãn.
Hóa ra, thứ đó gọi là—ánh mặt trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play