Cố Nhiễm và Bùi Lục Nương đều phụ trách hầu hạ bàn của nha dịch, lúc dâng rượu dọn thức ăn, nghe thấy Lý giải quan nhịn không được mà trách mắng thuộc hạ: “Ngớ ngẩn, đã mang phạm nhân ra ngoài tìm củi, lúc ấy không thấy người, thì nên báo lên trên.”
“Chúng ta, chúng ta cho rằng Phùng gia vào rừng, tìm thú rừng gì đó, để tối nay có thêm chút đồ ăn.”
“Trời bằng đất tuyết, lấy đâu ra thú rừng cho hắn ta bắt? Trong khi thi hành công vụ tự ý rời khỏi vị trí, lá gan của Phùng Đa Kim càng lúc càng lớn, nếu như mất mạng thì phải làm sao?”
“Lý đại nhân, với năng lực trước giờ của Phùng gia, sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện đâu.”
“Đúng vậy, chúng ta và Phùng gia cũng đã đi qua tuyến đường này vài lần, cũng chưa từng xảy ra chuyện gì bất ngờ, có lẽ Phùng gia thấy tuyết lớn, không tiện đi đường, tạm thời ở lại bên ngoài, những ngày trước chẳng phải chúng ta cũng đã ở núi tuyết ngoài trời qua đêm sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy, khó khăn lắm mới đến đêm trừ tịch, không nói đến Phùng gia nữa, chúng ta cứ vui vẻ mà ăn tết, Lý đại nhân, ta kính ngài một ly.”
“Ta cũng chúc Lý đại nhân năm sau vui vẻ an khang!”
Nhìn nha dịch nâng ly chúc mừng, Cố Nhiễm lui sang một bên, hướng về phía Bùi Lục Nương đang ngồi đối diện liếc mắt một cái.
Bùi Lục Nương dường như có nhận thấy, cũng hướng về phía nàng liếc mắt, khẽ gật đầu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT