Cố Nhiễm nhìn Bùi Lục Nương mang theo hơi nước, ngồi xuống bên cạnh mình, hỏi: “Sao ngươi lại tới đây?”
“Ngươi thông minh như vậy, sao có thể không nghĩ ra lý do chứ?” Bùi Lục Nương dùng khăn lau, lau mái tóc đen nhánh vừa gội xong, cười với Cố Nhiễm: “Ở gần, giám sát ngươi, xem ngươi có thật sự ngậm miệng không đó.”
Mấy hôm nay trời lạnh, lại không có lửa để hơ, ngay cả Cố Nhiễm cũng không dám gội đầu một cách dễ dàng, sợ lạnh từ đầu truyền xuống, bị cảm lạnh sinh bệnh, không ngờ Bùi Lục Nương lại không sợ.
Nghe nàng ấy nói thẳng thừng là đến đây để giám sát mình, nhất thời Cố Nhiễm cũng không biết nói gì.
Bùi Lục Nương nói xong câu đó cũng im lặng không nói, cúi đầu xuống chậm rãi lau tóc, mũi khẽ hít một hơi khó nhận ra, ánh mắt rơi xuống lò sưởi kia, rồi nhanh chóng dời đi.
Sau khi hai mẹ con Mạch gia rửa mặt chải đầu xong, ngồi thêm trong nhà lao một lúc, trời đã tối hẳn, bên ngoài có quan sai đi cùng cai ngục đi vào: “Bốn người các ngươi, ra ngoài hết đi, phải làm việc rồi.”
Cố Nhiễm biết, đây là gọi bọn họ đi hầu hạ đám quan lớn trong bữa tiệc đêm ba mươi, bèn chậm rãi bò đến lò sưởi, cầm lấy đôi giày vải hơ khô được một nửa, xỏ vào.
Đợi hai mẹ con Mạch đại thẩm đi ra ngoài, lúc nàng theo sau, liền bị quan sai gọi lại: “Ngươi mặc y phục gì đây?”
“Y phục tù nhân!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play