“Đúng là một ý hay, đợi các chủ nhiệm quay lại, tôi sẽ nói với họ.” Quý Ngọc Lan hào hứng nói.
Chờ các chủ nhiệm xử lý xong việc sân khấu biểu diễn trở về, nghe được cách làm này ai nấy đều tán thưởng: “Đúng là có lý, may mà em nghĩ ra, nếu không chúng tôi vẫn cứ ngây ngốc chờ đến lúc lên diễn thôi.”
Hai ngày sau họ xác nhận được địa điểm biểu diễn dành cho đoàn là sân khấu phía Tây tầng hai của Nhà hát lớn Bắc Kinh. Hứa Anh lập tức chuẩn bị cho người viết bài tuyên truyền.
Không ngờ Thẩm Kiều Ninh đang tập nhảy gần đó, nghe thấy lập tức lấy từ trong túi ra mấy bản thảo đã viết sẵn, chỉ cần bổ sung địa điểm biểu diễn rồi đưa cho bà: “Chủ nhiệm, con cũng viết mấy bài, cô xem có dùng được không.”
Hứa Anh kinh ngạc: “Dạo này không phải con đang bận luyện tập song vũ với Đỗ Tư Viễn sao? Sao lại có thời gian viết những thứ này?”
“Viết vào lúc nghỉ giữa giờ ạ, vừa hay kết hợp làm việc và nghỉ ngơi.”
Cô thì thấy đó là kết hợp làm việc và nghỉ ngơi, còn Hứa Anh chỉ cảm thấy trên đời sao lại có người giỏi giang như cô, việc gì cũng nghĩ trước, làm trước mà không hề khoe khoang. Người như vậy, nếu không thành công thì ai thành công đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play