“Đa tạ Công chúa đã xem trọng, nhưng vi thần đúng là kẻ nông cạn như vậy, còn có, vi thần đã có thê thất, Công chúa tiếp tục gọi vi thần như vậy e rằng không thích hợp.” Hắn cung kính hành lễ: “Thân thể vi thần không khỏe, xin cáo lui trước.”
Giọng nói chói tai của Thiều An Công chúa từ phía sau hắn vang lên: “Ca ca ta vẫn chưa từ bỏ! Hôm nay huynh ấy cũng… Hơn nữa, sao huynh cứ phải chấp nhất với người phụ nữ đó, nàng ta không biết xấu hổ là gì — huynh cũng đâu có thật sự thích nàng ta!”
***
Hạ Lan Từ đứng trước Cung Khôn Ninh, vẫn còn chút ngỡ ngàng.
“An nhân không cần lo lắng, tính tình nương nương của chúng nô tỳ rất dễ gần.”
Nàng thật không ngờ rằng, ‘Nương nương’ mà nàng ấy nhắc đến lại là Hoàng hậu nương nương đã sống ẩn dật từ lâu, khó trách vừa rồi Tiêu Nam Tuân lại có chút kiêng dè, xét về lý thì đây là đích mẫu của hắn.
Khác hẳn với sự lộng lẫy náo nhiệt của Cung Dục Đức, cung điện vốn dĩ nên là nơi ở của nữ chủ nhân chốn cung cấm này lại có vẻ vô cùng tịch mịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play