Hạ Lan Từ nói: “Khụ khụ, thức ăn…”
Lục Vô Ưu nghe vậy cười nói: “Ồ, nàng nói chuyện này à, từ khẩu vị ăn cơm của nàng, ta cũng có thể đoán được đại khái. Dù sao chỉ ăn một lần thôi, đâu phải ngày nào cũng ăn, chẳng lẽ có thể độc chết ta sao?”
Hạ Lan Từ nói: “… Ta còn tưởng chàng khó chiều chuộng.”
Lục Vô Ưu nói: “Không có, nàng không biết hồi nhỏ ta toàn ăn… Không đúng, là nàng không biết đồ ăn mà mẹ ta làm tệ bao nhiêu đâu, vậy mà cha lại như hổ rình mồi, ta và muội muội chỉ có thể giả vờ ăn thật ngon, đó mới là khổ không nói nổi. Sau này không còn cách nào thậm chí hai bọn ta còn phải tự lực cánh sinh, tự học nấu ăn. Sau khi ra ngoài mới xem như được giải thoát, dù sao ta cũng không thiếu bạc, sao lại không đối tốt với mình một chút.”
Đây vẫn là lần đầu tiên Hạ Lan Từ nghe hắn kể chuyện thuở nhỏ, nghĩ hắn cũng như những quý công tử khác, được nuôi dưỡng thành thân kiều thể quý, hai tay không phân biệt được ngũ cốc, hiện tại xem ra vẫn có chút chênh lệch.
Quả nhiên, sơn tặc… À không, xuất thân từ bang phái giang hồ vẫn có chút khác biệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT