Mất đi cách giao tiếp, hai người chỉ còn lại sự im lặng, cứ nhìn nhau không nói gì, tình cảnh có hơi ngượng ngập.
Hạ Lan Từ đảo mắt nhìn qua bát thuốc bên cạnh, chợt nhớ ra điều gì đó: “Sao huynh vẫn chưa uống thuốc? Hay là ta đút cho huynh uống.”
Ánh mắt Lục Vô Ưu chợt tối lại: “…”
“Lục đại nhân, huynh đã bệnh nặng thế này, còn không mau uống thuốc…” Hạ Lan Từ cầm bát thuốc lên, cố gắng thể hiện sự lo lắng căng thẳng của mình: “Nếu đại phu đã bỏ công kê thuốc rồi, dù thân thể huynh không tiện, cũng nên uống hết có được không…”
Lục Vô Ưu nhắm mắt lại, nghiêng đầu sang một bên.
Hạ Lan Từ suýt bật cười thành tiếng, nàng đặt bát thuốc xuống, kéo chăn đắp cho hắn, ngón tay trong lúc vô tình chạm vào băng vải thấm máu trên người hắn, Lục Vô Ưu nhăn mày phát ra tiếng rít thật khẽ.
Diễn cũng giống thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play