Việc này thật sự phí công vô ích, lại còn có rủi ro cực kỳ cao.
Chuyện diễn ra khác thường chắc chắn có điều mờ ám. Kinh nghiệm lo liệu việc nhà nhiều năm khiến Hạ Lan Từ tin chắc rằng trên đời này không có lòng tốt nào là vô cớ, nhưng còn chưa kịp đợi nàng mở miệng, Lục Vô Ưu dường như đã biết nàng muốn hỏi gì, đột nhiên nói: “Ta có một muội muội, là muội muội ruột thịt, bởi vì xinh đẹp đáng yêu lại hơi khờ, khi còn nhỏ ra ngoài thường gặp phải súc sinh muốn bắt cóc muội ấy, vì vậy… cô cứ coi như ta không thể chịu đựng nổi những hành vi bỉ ổi đê hèn như thế này là được.”
Tuy rằng lòng dạ Lục Vô Ưu đen tối, nhưng từ ngữ nói ra luôn nhã nhặn, rất hiếm khi nói những lời thô tục, có thể thấy hắn thực sự ghê tởm loại người này.
Hơn nữa… hắn vậy mà còn có một muội muội.
Hạ Lan Từ ở Thanh Châu ba năm, chưa từng nghe ai nhắc tới người nhà của hắn, chỉ biết Lục Vô Ưu sống nhờ ở nhà ông bác bên nội (*) để học tập, suýt nữa nàng còn tưởng hắn là cô nhi.
(*) nguyên văn là bá tổ phụ: ông bác bên nội tức bác của cha, là anh hoặc em trai của ông nội.
Lục Vô Ưu chậm rãi ngước mắt lên, đôi mắt hoa đào sáng lấp lánh như đang tán tỉnh, nhưng lời nói ra lại hoàn toàn trái ngược, giọng điệu nghiêm túc hiếm có: “Hạ Lan tiểu thư, lúc trước nói không có hứng thú với cô không phải là muốn chơi trò bắt thả, chí ít cho đến bây giờ ta không có hứng thú gì với chuyện tình cảm nam nữ.”
Hạ Lan Từ vốn đã yên tâm sau lời giải thích của hắn, lúc này lại nghe hắn nói vậy, nàng vô thức thở phào nhẹ nhõm, nhưng thở xong nàng vẫn cảm thấy có điều gì không đúng, thận trọng mở lời hỏi tiếp: “Ừm, Lục đại nhân, vậy… huynh có bệnh kín gì sao?”
Là có sở thích đặc biệt gì sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT