Lục Vô Ưu buột miệng nói: “Đừng nghe hắn nói bậy. Ngày nào hắn cũng sống sung sướng, có hàng ngàn người hầu hạ xung quanh hắn kìa, hắn chỉ là được nuông chiều quá mức thôi.”
Hoa Vị Linh bừng tỉnh: “Vậy thì tạm thời muội không để ý đến huynh ấy nữa! Để sau này có thời gian thì muội lại đi tìm huynh ấy. Thôi nào, ca ca, tẩu tẩu, muội đi đây!”
Nữ hiệp y phục đen tóc đen, mái tóc dài dùng dải lụa xanh đậm buộc cao buông thõng xuống lưng, đến vội vàng đi cũng vội vàng, tự do như cơn gió, dường như không có gì có thể trói buộc được nàng ấy. Trên người thiếu nữ toát ra khí chất khác hẳn với các tiểu thư quý tộc ở Kinh thành.
Hạ Lan Từ tiễn nàng ấy đi, chợt thấy xúc động đến lạ.
Lục Vô Ưu nhìn khuôn mặt đăm chiêu của nàng, hỏi: “Ngưỡng mộ sao?”
Hạ Lan Từ khẽ gật đầu rồi lại lắc đầu: “Ngưỡng mộ, nhưng đó không phải điều ta muốn.”
Chuyến trở về Kinh lần này thực sự náo nhiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT