Lục Vô Ưu ậm ờ không tỏ rõ đúng sai: “Hoặc ngươi có thể cân nhắc tranh đoạt ngôi vị Hoàng Đế kia, nói thật trong mấy vị Hoàng tử của Thuận Đế không có ai thật sự xuất sắc cả.”
Hắn đã tiếp xúc thực tế, rất có tư cách phát ngôn.
Mộ Lăng nói: “Nhưng ta cũng không muốn làm Hoàng Đế lắm, làm Hoàng Đế cũng không tự do gì.”
Lục Vô Ưu nói: “Cũng chưa chắc, triều trước từng có Đế vương hai mươi năm không thượng triều, không hỏi thế sự, còn thích cải trang vi hành, thậm chí có người dẫn binh xuất chinh, thật sự làm đến vị trí đó chỉ cần không sợ lời đồn đại sau khi chết đi, còn muốn làm gì thì tùy ngươi.”
Mộ Lăng lặng lẽ suy nghĩ: “Nghe có vẻ như ngươi đang xúi giục ta?”
Lục Vô Ưu hờ hững đáp: “Ta rất muốn đánh ngươi một trận, nhưng vì đã bị ngươi liên lụy nên mới phải nghĩ cách giải quyết vấn đề, hơn nữa ta cũng không thích hai vị Hoàng tử gần đến ngôi vị Thái tử kia. Thực ra bây giờ giết chết ngươi cũng có thể giải quyết vấn đề, nhưng muội muội ta có lẽ sẽ không đồng ý.”
Hoa Vị Linh có lẽ đã coi Mộ Lăng là bạn của nàng ấy rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play