Lục Vô Ưu lại không quá kinh ngạc.
Dù sao thì trước đó hắn đã có suy đoán, hắn vốn không quá kính sợ Hoàng quyền, cho nên lúc này nghe kể cũng chỉ “ồ” một tiếng lấy lệ.
“Vậy ngươi chính là người con trai mất tích của Hoài Cẩn Thái tử?”
“Ông ta nói ta chính là người đó.”
Lục Vô Ưu lại hỏi: “Ngươi thật sự không nhớ chút nào?”
Mộ Lăng cũng bất lực: “Lúc đó ta đã quên sạch toàn bộ, sau này mới dần nhớ được một chút, nhưng phần lớn vẫn không nhớ nổi. Có điều này ta không nói dối, ta thật sự muốn làm một hiệp khách giang hồ, viết mấy quyển thoại bản kia không chỉ để dỗ Vị Linh, mà còn vì ta thật sự thích chúng, giờ nghĩ lại có lẽ hồi nhỏ đã đọc nhiều rồi.”
Lục Vô Ưu phát hiện y đã đổi cách xưng hô: “Ai cho phép ngươi gọi muội ta là Vị Linh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play