Đợi đến khi nàng cùng Lục Vô Ưu ra chợ đã là mấy ngày sau, hắn tự cho mình một ngày nghỉ, mặc thường phục thong thả ra ngoài đi dạo cùng nàng. 
— Quả nhiên, hắn không phải là người thích dậy sớm.
Hạ Lan Từ cầm một cuốn sổ nhỏ, so sánh giá cả với Kinh thành, sau khi đi một vòng mới đưa ra kết luận rằng: một số món hàng như bình lọ sản xuất tại địa phương có giá rẻ hơn, nhưng các loại vải lụa cần nhập từ trong Đại Ung thì giá cao hơn rất nhiều.
Đi qua khỏi khu bán tạp hóa, phía trước đột nhiên rộng rãi hơn. Nàng thấy có rất nhiều thương nhân mặc y phục kỳ lạ, bày bán những thứ nàng hiếm khi thấy, chẳng hạn như một tấm da hổ nguyên vẹn, đầu hổ vẫn còn rỉ máu treo lơ lửng trên quầy, trông rất phô trương.
Nàng vô cùng kinh ngạc.
Lục Vô Ưu tiện tay chỉ vào một chiếc khăn quàng cổ bằng lông cáo trắng muốt bên cạnh: “Đây là biên cảnh nên mới như vậy, ở Kinh thành không có những thứ kỳ lạ như thế này đâu. Nàng có muốn mua không? Cái này khá hợp với nàng.” Như đoán được Hạ Lan Từ đang nghĩ gì, hắn nói thêm: “Ở đây rất rẻ.”
Hạ Lan Từ run giọng đáp lời: “Không cần đâu… làm sao có thể rẻ được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play