Hạ Lan Từ chép xong bản án mới buông bút xuống, nàng xoa xoa cổ tay, còn chưa kịp vào hậu đường đã bị Lục Vô Ưu nắm lấy cổ tay: “Có mệt không? Có phải tốc độ của ta hơi nhanh rồi không…”
“Cũng tạm…” Hạ Lan Từ gật đầu nói: “Chàng nói khá chậm, ta luyện thêm, tăng tốc một chút là có thể theo kịp.”
Liễu Thông phán theo sau bước vào, đứng ở hiên hành lang, khẽ ho một tiếng, tỏ rõ bản thân cũng có mặt.
Hạ Lan Từ nhanh chóng rút khỏi tay Lục Vô Ưu.
Lục Vô Ưu có chút bất mãn, liếc nhìn nàng một cái, nhưng hắn nhanh chóng mỉm cười quay sang Liễu Thông phán nói: “Liễu đại nhân, ta đảm nhận chức Thôi quan của phủ này, nắm hình danh. Tri phủ không có ở đây, ta tự tiện khai đường, không biết có vượt quyền chăng?”
Liễu Thông phán nghe vậy bèn tươi cười như một đóa hoa, khuôn mặt mập mạp trông vô cùng hòa ái: “Lục đại nhân, xin chờ chút.”
Thân hình thấp bé, mập mạp của ông ta lăn nhanh đến kho chứa, chẳng bao lâu đã mang theo một hộp vuông đi tới, nói: “Đây, Lục đại nhân, đây là quan ấn của phủ, trước đó do ta tạm quản, nay giao lại cho ngài… Ta sẽ đi ngủ thêm một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT