Chiếu ngục nằm ở Bắc Trấn Phủ Ti của Cẩm Y Vệ, phần lớn để giam giữ những tội thần bị Thánh thượng đích thân hạ chiếu chỉ bắt giữ, không qua Tam Ti, hay có thể coi là ngục riêng của Đại Ung.
Không cửa sổ, không góc cạnh, bốn bức tường đều là đá cứng, không bị nước lửa xâm nhập, không thấy ánh sáng mặt trời.
Xuyên qua ánh nến bên cửa lao, còn có thể nhìn thấy những vết máu loang lổ trên tường đá, giờ phút này vì quá lạnh giá, nước cũng đóng thành băng, trên song sắt tối tăm cũng kết một lớp sương mỏng, mặt trên còn treo ngược vài mảnh băng.
Thậm chí Hạ Lan Từ còn có thể ngửi thấy mùi máu tanh lưu lại từ năm này qua tháng nọ, cùng một ít mùi thối từ xa bay tới, không khỏi làm tim người ta thắt chặt — cũng may là đang vào đông.
Người nàng quen thuộc lúc này đang cong gối tựa lưng vào tường, ánh nến chập chờn chiếu lên dáng vẻ của hắn, Lục Vô Ưu trước giờ luôn tuấn tú như nước, khuôn mặt thanh nhã, nhưng hiện giờ ngoài đôi mắt kia không có thay đổi gì quá lớn, thì đường nét gò má hắn đã gầy đi rõ rệt, cảm giác ôn hòa hơi rút bớt đi, thay vào đó là vẻ anh tuấn sắc sảo, một loại cảm giác sắc bén trước đây chưa từng có.
Giống như những chiếc xương sống kiêu ngạo khí phách bị kích thích mà trỗi dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT