Làm gì có ai đang hôn đến nửa chừng lại bắt đầu bàn chuyện nghiêm túc như vậy.
Hạ Lan Từ mắng thầm, nhưng Lục Vô Ưu lại có thể chuyển đổi vô cùng tự nhiên.
Hắn buông eo nàng ra, cầm mấy bản tấu chương trên bàn, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn: “Về chuyện của Ích Châu, tổng cộng ta viết ba bản tấu chương.”
Hạ Lan Từ nhận lấy, nhưng lại phát hiện quyển sau dày hơn quyển trước.
“Con đường thứ nhất, ta giao việc này cho ân sư quyết định, có lẽ ông ấy sẽ tạm gác tấu chương lại, đợi đến thời điểm thích hợp mới dâng lên, thậm chí có thể thay đổi cục diện triều đình. Nhưng hiện tại Thánh thượng vẫn sủng ái Lệ Quý Phi, lại rất thất vọng với các quan thần, chỉ cảm thấy đây là hành động công kích Nhị Hoàng tử, lót đường cho Đại Hoàng tử…”
Theo giọng nói của hắn, Hạ Lan Từ mở quyển tấu chương đầu tiên, quả thật là gửi cho Từ Các lão.
“Con đường thứ hai là ta tạm thời mặc kệ việc dâng sớ, chỉ tố cáo quan trường Ích Châu. Nhưng vì chuyện này liên quan quá rộng, nên vẫn cần phải cân nhắc kỹ lưỡng, đặc biệt là trên dưới quan trường có nhiều mối quan hệ rối ren, làm sao phân trách nhiệm, luận tội thế nào, ai là người chịu trách nhiệm, từng câu từng chữ đều phải vô cùng cẩn thận… Những khó khăn phức tạp trong đó ta không nhắc lại nữa, nàng xem tấu chương sẽ hiểu. Dù người ta thường nói không diệt cỏ tận gốc, gió xuân thổi qua sẽ mọc lại, nhưng nếu may mắn thì có thể mang lại vài năm thanh bình cho Ích Châu, còn nếu không thì ta có thể đắc tội với rất nhiều người, đánh nhỏ để đụng lớn, chắc chắn sẽ phải trả giá.” Lục Vô Ưu ấn nhẹ vào huyệt thái dương: “Thực ra từ đầu ta nên đi tìm Hạ Lan đại nhân, nhưng ta nghe tin từ thái giám trong cung, có lẽ cha nàng ít ngày nữa sắp phải điều chuyển.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play