Ánh mắt Lục Vô Ưu hạ xuống cổ nàng, có thể nhìn thấy làn da ửng đỏ sau khi tắm, như lớp sứ trắng dưới một lớp men đỏ nhạt. Có lẽ vì trước mặt hắn nàng không phòng bị nhiều, vạt áo cũng không kéo chặt, lỏng lẻo, như ẩn như hiện.
Hạ Lan Từ nhỏ giọng nói: “Giờ ta hơi mệt, nếu không chàng có thể đợi ta ngủ dậy rồi…”
Lục Vô Ưu vững như núi Thái Sơn, lúc này bàn tay gần như run lên.
“Nàng có phải đã…” Hắn đắn đo, cảm thấy mình như được lợi mà còn giả vờ, mặc dù xưa nay hắn vốn như vậy: “Quá dung túng ta?”
Hạ Lan Từ cũng sững người.
Bất tri bất giác cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng nàng cũng đúng thật là… không phải không muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT