Bên dưới vạt váy bị xé rách của nàng còn thấp thoáng lộ ra ống quần dính máu, toàn bộ váy áo đều đã nhăn nhúm lộn xộn, dáng vẻ vô cùng chật vật. Mái tóc đen mượt buông thả xuống, vài sợi còn rơi trên ngực Lục Vô Ưu, đầu tóc khẽ chạm vào khiến hắn cảm thấy hơi ngứa ngáy. Thân thể say rượu càng mềm mại hơn, mùi hương nhè nhẹ thoảng qua từ làn da.
Lục Vô Ưu rũ mắt nhìn xuống, hắn còn thấy rõ vầng trán mịn màng của nàng, hàng mi dài rậm che kín đôi mắt, gương mặt nàng hơi ửng hồng đầy mê hoặc. Theo mỗi nhịp thở, lồng ngực đáng ngắm nhìn của nàng cũng phập phồng lên xuống theo từng nhịp.
Hắn không kiềm lòng được bèn nói: “Hạ Lan tiểu thư, nàng hơi quá đáng rồi có biết không?”
Hạ Lan Từ nhắm mắt lại, còn lẩm bẩm một câu: “Chơi đùa chàng…”
Mùi rượu nhàn nhạt tỏa ra từ trên môi lưỡi.
Giỏi, giỏi lắm!
Lục Vô Ưu tức giận đến độ bật cười: “Nàng chắc là có thể ngủ yên được chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play