Lục Vô Ưu quan sát nàng một lúc rồi dời ánh mắt đi, ngón tay đặt lên môi trầm ngâm nói: “Nàng chỉ cần… tỏ ra yếu đuối một chút, đáng yêu một chút, nũng nịu thêm chút nữa, tốt nhất là có thể bám dính vào người ta.”
Hạ Lan Từ ngơ ngác hỏi: “… Bám thế nào?”
Lục Vô Ưu kéo một cánh tay của nàng đặt lên vai mình, đồng thời vòng tay ôm eo Hạ Lan Từ.
Hạ Lan Từ bị hắn đột ngột kéo lại, nhất thời không đứng vững loạng choạng ngã vào trong lồng ngực hắn, chỉ có thể bám chặt vào hắn mới đứng vững được.
“Giống như thế này là được.”
Hạ Lan Từ lo lắng sẽ bị người khác nhìn thấy, vội vàng đẩy hắn ra: “Thế này thì sao mà đi được!”
Nàng ngước lên đối diện với đôi mắt tươi cười rực rỡ của hắn. Gương mặt đó tuy xa lạ, nhưng ánh mắt gian xảo đầy tinh quái thì lại quá quen thuộc: “Đi cái gì mà đi, ta bế nàng là được rồi, nàng chỉ cần mềm mại như không có xương thôi là đủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT