Tiêu Nam Tuân lại bật cười phá lên.
“Cha nàng cũng chưa chắc có thể ngồi vững ở vị trí đó mãi, đến lúc đó nàng sẽ thế nào đây? Với nhan sắc này, nàng có thể sống như một quả phụ trinh tiết được sao? Mà dù có tái giá, chỉ sợ nàng cũng chẳng gả được vào nhà nào tốt.” Tiêu Nam Tuân nhẹ nhàng nâng cằm Hạ Lan Từ lên: “Nếu nàng còn tỉnh táo thì nên biết rằng, không có lựa chọn nào tốt hơn ta cả. Dù bây giờ ta chưa thể cưới nàng, nhưng sau này…” Lời lẽ của hắn mang theo vài phần cám dỗ: “Tất nhiên nàng sẽ không thiếu vinh hoa phú quý, có khi còn có thể bảo vệ được cha và người huynh trưởng vô dụng của nàng.”
Hắn dường như nhớ ra điều gì đó, cười khẩy: “Lấy sắc hầu người? Hạ Lan Từ, nàng nên tin rằng, nhan sắc của nàng chưa hề tàn phai, tình yêu sẽ không vì thế mà nhạt nhòa.”
Hạ Lan Từ hoảng sợ muốn né tránh, giọng thấp thỏm nói: “Điện hạ, ngài hãy để ta suy nghĩ thêm.”
Tiêu Nam Tuân dường như rất kiên nhẫn, giọng nói cũng dịu lại: “Không sao, đường đến Ích Châu còn xa, ta có một căn nhà ở gần đây, nàng có thể qua đó nghỉ ngơi một lúc rồi từ từ suy nghĩ cũng được.”
Gần như khi trở lại trong xe ngựa lần nữa, biểu cảm trên khuôn mặt Hạ Lan Từ lập tức trở nên lạnh nhạt.
Sương Chi lo lắng hỏi: “Tiểu thư, chúng ta thật sự sẽ đi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT