Nàng cũng không ngờ đến ngày thứ hai của nguyệt sự mình vẫn còn hơi đau.
Hạ Lan Từ quay mặt vào trong giường, cuộn người lại, cắn môi chịu đựng một hồi, gần như không phát ra âm thanh nào, trán đã toát mồ hôi mỏng, nàng nghĩ chỉ cần chịu đựng, chờ khi cơn buồn ngủ ập đến rồi ngủ thiếp đi là ổn, do đau bệnh từ thuở nhỏ, nàng luôn có khả năng chịu đựng rất tốt.
Chỉ là lần này không may bị Lục Vô Ưu phát hiện.
Hắn vốn chỉ định xem nàng đã ngủ chưa, lại phát hiện mồ hôi trên trán Hạ Lan Từ, còn tưởng nàng gặp ác mộng, đến khi thấy nàng cắn môi, sắc mặt Lục Vô Ưu khẽ biến, nói: “Nàng vẫn còn đau sao?”
Hạ Lan Từ nhỏ giọng đáp: “Một chút, không tính là quá đau.”
Lục Vô Ưu thắp đèn lên, giúp nàng lau mồ hôi, phát hiện môi Hạ Lan Từ đã bị cắn đến rách cả da.
Kẻ nói không ngừng như Lục Vô Ưu cũng trầm mặc một lúc lâu, nói: “Ta tưởng ban ngày nàng đau qua rồi là thôi, còn đau như vậy sao không nói cho ta biết?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT