Lục Vô Ưu thuận miệng nói: “Dù sao lát nữa trời cũng sáng rồi.”
Hạ Lan Từ nói: “Ta biết, chàng đừng nhìn!”
Rõ ràng giọng nàng đã khàn đặc, nghe như từng câu đều đang hét lên, Lục Vô Ưu không nhịn được cười, nói: “Nhưng tự nàng không nhìn thấy được, nhỡ có vết thương gì thì…”
Hạ Lan Từ đáp: “Lỡ như có… ta tự mình bôi thuốc là được!” Nàng hạ thấp giọng: “Thuốc chàng đưa lần trước vẫn còn.”
Lục Vô Ưu nói: “Rõ ràng không phải lúc đầu gan dạ lắm mà, sao giờ lại xấu hổ thế này.”
Hạ Lan Từ rầu rĩ nói: “Ta còn muốn hỏi chàng đó, không phải chàng muốn làm thánh nhân sao? Sự nhẫn nại kiềm chế và lo lắng của chàng đâu rồi… Tắt đèn đi!”
Sợ chọc nàng nổi giận, Lục Vô Ưu lập tức tắt đèn đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT