Lời nói của nàng khiến mọi người có mặt đều sững sờ.
Nhìn Lạc Thần giơ cao thanh loan đao vỏ bạc, mọi người đều biết tám phần là hắn muốn tỷ thí võ nghệ hoặc cưỡi ngựa bắn cung gì đó tương tự — dù lấy những thứ này để so với một quan văn nho nhã yếu ớt như Lục Vô Ưu đã là quá đáng, nhưng một nữ tử yếu mềm như Hạ Lan Từ thì phải so thế nào đây.
Quả nhiên, ngay cả Lạc Thần vừa rồi còn nhất thời kích động cũng sững sờ nói: “Tỷ tỷ, nàng…”
Hạ Lan Từ không ngờ chỉ đến tham dự một bữa tiệc cưới lại có thể ầm ĩ đến mức độ này, lúc này tâm trạng nàng cũng không khá hơn là bao, giọng điệu cũng lạnh nhạt hơn: “Điện hạ coi trọng rồi, thần phụ nào dám nhận danh xưng tỷ tỷ từ Điện hạ.” Nàng khẽ thở dài một hơi rồi nói tiếp: “Chỉ là, dường như vừa rồi không ai quan tâm ta đang nói gì.”
Lúc này, Lạc Thần mới hồi phục tinh thần, hắn gãi đầu, hạ giọng nói: “Thật xin lỗi, có phải ta quá lỗ mãng rồi không?”
Trong màn náo loạn vừa rồi, có người nhất thời kích động, có kẻ đổ thêm dầu vào lửa, cũng có người hiếu kỳ đứng xem.
Mọi chuyện như một buổi biểu diễn góp vui trong lễ cưới, mọi người đều xem rất hào hứng, đoán chừng mười ngày sau đó cũng không thiếu đề tài để nói chuyện — quả nhiên, lễ cưới là một nơi tốt để xem trò vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT