Sau một lúc, có lẽ đã chạy thoả thích, Hạ Lan Từ kéo căng dây cương, quay đầu ngựa lại, chạy về phía bọn họ.
Vạt váy vừa được vén lên lúc nãy đang tung bay theo gió, dáng vẻ mảnh mai của thiếu nữ cưỡi trên lưng ngựa, tà áo và chân váy nhẹ nhàng phấp phới, đôi mắt sáng rực, trên gương mặt xinh đẹp vô ngần kia ngập tràn ý cười trong trẻo. Ánh nắng chói mắt chiếu xuống, làm cho cả người nàng như đang phát sáng, từ mờ ảo đến chói lóa, mang theo khí thế không gì cản nổi, tiếng vó ngựa dồn dập mà đến..
Lục Vô Ưu đứng tại chỗ đợi nàng, khóe môi từ từ cong lên.
Hắn nhận ra, đó là một khoảnh khắc rất khó hình dung.
Thật giống như mọi thứ xung quanh đều trở nên không quan trọng nữa, bốn bề yên tĩnh, chỉ còn lại người đang phi ngựa về phía hắn kia, như mũi tên xé gió, như ánh mặt trời xuyên qua mây mù, như bình minh xé toang màn đêm.
Giống như Hạ Lan Từ bất chấp tất cả mà chạy về phía hắn.
—Tất nhiên, đó chỉ là ảo giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT