Mạnh Lương Xuyên ngồi xổm ở lối đi chật hẹp dưới lầu, hút liền ba điếu thuốc, vẫn không ngừng rít khói. Người đàn ông bên người cũng chính là người cảnh sát đã đặt những câu hỏi trong phòng thẩm vấn đối với Ôn Hàn, chiếc mũ cảnh sát đặt ở bên bệ cửa sổ, “Đáng tiếc.”
Mạnh Lương Xuyên nhắm mắt lại.
Cậu bé này đã lần thứ hai cứu mạng hắn, chỉ là lần này .. là lấy mạng đổi mạng. Hắn hoàn toàn nhớ rõ, trong tầng ngầm của quán cơm kia, cậu bé kia đã ngăn chặn cánh cửa sắt  như thế nào, đưa mắt quét hắn từ trên xuống dưới, “Tôi nhìn qua cũng không thua anh bao nhiêu nhỉ.” Một người ăn nói lớn tiếng với hắn như vậy nhưng lại cứu hắn một mạng vào buổi tối khi đối mặt với đám chó tây tạng đó.
Mà lúc này đây, cái mà người cảnh sát kia suy nghĩ chính là người đàn ông kia.
Trước khi rời đi, Trình Mục Vân ở trước mặt hắn và Mạnh Lương Xuyên đã ngồi chổm hổm ở trên sàn nhà, chào tạm biệt đối với thi thể của chàng trai trẻ kia. Trong đầu hắn lúc này hiện lên cảnh Trình Mục Vân cứ liếm máu trên bàn tay người anh em của mình, sau đó đứng dậy rời đi. Vị cảnh sát kia bây giờ nghĩ rằng, chỉ cần đi vào đền thờ là có thể làm cho chính mình bình tâm lại.
“Cậu làm sao mà biết anh ta??”
“Mười năm trước, tôi và anh ấy hợp tác trong một án tử.” Mạnh Lương Xuyên nhẹ giọng nói, “Người kia và anh ấy hẳn là từng quen biết.” Người đàn ông này ban đầu còn ở Moscow làm việc, bên cạnh anh luôn có một nhóm người,  tất cả đều là những người tình nguyện mai danh ẩn tích, trong đó có rất nhiều đã biết nhau rất nhiều năm nhưng ngay cả danh tính đối phương cũng không biết. Sau đó  lại xảy ra chuyện, cũng đã chết rất nhiều người, người đàn ông đó như bốc hơi khỏi nhân gian. Sở dĩ Mạnh Lương Xuyên đoán rằng, lần này anh trở về chắc chắn có liên quan đến chuyện trước đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play