Bảo bối nhỏ Sương Sương ngoan ngoãn ăn trứng gà rồi nói: “Con còn lâu mới không cao được, papa mama đều cao thì Sương Sương cũng sẽ cao.”
Chu Uyển Doanh cười rồi xoa xoa đầu con gái: “Vậy thì Sương Sương nhà ta phải ăn thật nhiều vào, không được kén ăn nữa.”
Sương Sương ngoan ngoãn mà “dạ” một tiếng, sau đó mặt nhỏ ngẩng lên nhìn mẹ bé nói: “Sương Sương ăn một ít ít.”
Chu Uyển Doanh dở khóc dở cười mà nói: “Được, vậy trước hết cứ ăn một ít. Buổi tối dì Vương sẽ nấu cà rốt cho con ăn có được không nè?”
Sương Sương trề trề môi nhỏ, đáng thương mà gật gật đầu sau đó nhỏ giọng nói: “Dạ.”
Buổi tối dì Vương nấu cà rốt mà bạn nhỏ Sương Sương nhà ta lại không chịu ăn cà rốt. Chỉ có mấy miếng cà rốt mà một lúc lâu sau cô bé vẫn chưa ăn hết.
Tạ Lẫm ngồi đối diện vừa buồn cười vừa đau đầu: “Con học từ ai cái thói kén ăn này thế hử?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play