Bạn học nhỏ Sương Sương tủi thân, hai tay nhỏ bé cầm lấy ly sữa bò. Khi bé quay đầu lại thì thấy mẹ bé đang đi xuống liền lập tức bày ra vẻ mặt làm nũng: “Mama, Sương Sương không muốn uống sữa bò.”
Chu Uyển Doanh không nhịn được mà cười, cô ngồi bên cạnh của con gái rồi giơ tay ra lau đi nước mặt trên mặt bé rồi nói: “Những chuyện khác thì có thể, nhưng Sương Sương không được kén ăn. Uống sữa bò rồi Sương Sương mới cao lên được. Con có thấy anh Nam Châu cao hơn con rất nhiều không?”
Sương Sương khịt khịt mũi rồi nói: “Nhưng mà anh Nam Châu lớn hơn con một tuổi mà.”
Chu Uyển Doanh cười rồi nói: “Nhưng mà anh Nam Châu ngày nào cũng uống sữa bò đó nha.”
Sương Sương chu chu cái miệng nhỏ của mình, có vẻ như mẹ bé cũng không giúp bé được nên chỉ có thể ngoan ngoãn mà uống ly sữa bò.
Một nửa cốc sữa bò thôi mà cô bé cũng mất hơn nửa tiếng, mà Chu Uyển Doanh cùng Tạ Lẫm lại vô cùng kiên nhẫn mà chậm rãi chờ cô bé uống xong.
Sau khi tiểu công chúa uống sau ly sữa liền tự hào mà đặt ly nước trước mặt ba và mẹ bé rồi vui mừng mà nói: “Papa mama, con uống hết rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT