Tạ Lẫm cho rằng cô nhớ con gái, cười véo má cô, nói: “Đi thôi.”
Anh cầm ly trà uống một ngụm rồi đứng dậy cầm áo khoác dắt Chu Uyển Doanh xuống lầu.
Về đế nhà, Tạ Lẫm đậu xe vào bãi rồi tắt máy xe, còn chưa xuống thì đột nhiên Chu Uyển Doanh từ bên ghế phó lái ngồi vắt ngang trên người anh.
Tạ Lẫm hơi nhíu mày, đưa tay để lên eo cô, cười nói: “Hôm nay nhiệt tình vậy không vào phòng xem con gái à.”
Chu Uyển Doanh cười, nói: “Em đưa Sương Sương đến chỗ mẹ rồi, dì Vương bọn họ cũng qua theo, trong nhà không có ai cả.”
Tạ Lẫm bất ngờ, nhưng sau mới phản ứng lại, tay đã bắt đầu không nghe lời, anh cười cô: “Cho nên em mới vội về nhà, không phải vì trông con gái à.”
“Đúng vậy.” Hiếm khi Chu Uyển Doanh thành thật, đưa tay cởi khuy áo sơ mi cho Tạ Lẫm, rồi lại chủ động áp lại gần hôn anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT