Chu Uyển Doanh cười, hôn má trái của Tạ Lẫm, rồi lại hôn má phải của anh, cuối cùng là hôn mũi và môi anh, dỗ dành: “Em sai rồi à, chẳng phải giờ em nhớ rồi sao.”
Tạ Lẫm nhíu mày nhìn cô, cười như không: “Như vậy là xong à.”
“Đương nhiên không rồi.” Chu Uyển Doanh cúi đầu lấy hai vé kịch mà cô phát hiện từ trong túi ra, vẫy vẫy trước mặt Tạ Lẫm, cười nói: “Tối nay chúng ta đi xem kịch.”
Tạ Lẫm bất ngờ, sờ túi mình theo bản năng.
Chu Uyển Doanh cười nói: “Buổi sáng anh thay quần, anh quên rồi à lúc em về nhà dọn đồ, tìm thấy trong chiếc quần hôm qua anh mặc đấy.”
Cô cười véo mặt anh, nói: “Anh muốn hẹn em mừng ngày kỉ niệm sao không nói thẳng, còn muốn em đoán.”
Tạ Lẫm tức giận lại buồn cười, cầm lấy vé kịch cho vào túi, nói: “Anh đâu biết có mấy người quên luôn cả ngày kỷ niệm một năm chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play