"Ngươi vu cáo ta nha!" Phương Cẩm An dương dương đắc ý vẫy tay. Nói xong đứng dậy sáp đến chỗ Ô Mạn Ti. Lý Ức vội vàng ấn nàng xuống. Ô Mạn Ti người này, thật là quỷ dị, nếu như không phải là vì giải sầu cho Phương Cẩm An, Lý Ức sớm đã bảo Sở Loan động thủ ở ngoài cung bắt lấy hắn rồi.
"Không có chuyện gì, trước kia là ta không để ý mới để hắn có cơ hội lợi dụng. Vật nhỏ này không gây ra được sóng gió gì nữa đâu." Phương Cẩm An cười nói.
"Cửu đại quân hầu, ngươi tốt nhất nên giết ta, ta một ngày không chết, nợ máu của tộc Hắc Thạch ta với Phương gia các ngươi liền sẽ không bao giờ kết thúc!" Ô Mạn Ti giống như thú nhỏ rơi vào cạm bẫy, khàn giọng gầm rú.
"Ôi, nói nhỏ chút, làm Bảo Bảo ta sợ." Phương Cẩm An che bụng: “Làm nữ hài tử không thể nói chuyện thô lỗ như vậy, Tiểu Ô Tử ngươi còn thấy chưa đủ sao.”
Nàng vỗ vỗ tay, chính là cô cô đã từng dạy Ô Mạn Ti quy củ, và một lão ma ma khác trông có vẻ còn cứng nhắc hơn cả vị cô cô này, xuất hiện trong tầm mắt Ô Mạn Ti. "Hai vị ma ma, người này liền giao cho các ngươi. Nhất định phải chăm sóc thật tốt nhé!" Phương Cẩm An mỉm cười nói.
"Không cần phải lo lắng cho thân thể của nhị thập tam đâu, nàng ước gì có thể chiếm luôn thân thể của tiểu tử này cả đời không đổi lại đấy." Sở Loan bổ sung.
"Thuộc hạ lĩnh mệnh!" Hai ma ma thi lễ, mỗi người một bên, túm lấy Ô Mạn Ti đi ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT