"Tốt? Tốt cái gì mà tốt?!" Cách một ngày Sở Loan nghe nói việc này của Tạ Tụ, lập tức đi tìm Phương Cẩm An: “Bạch Dĩ Sơ này có chỗ nào tốt chứ? Tạ Tụ sao có thể gả cho hắn? Đừng nhìn vẻ ngoài hình người dạng chó chững chạc đàng hoàng của hắn ta, ta đây có một đống thông tin xấu xa về hắn nè, tiểu thư người nói cho Tạ Tụ biết, hắn tám tuổi đã đùa giỡn tiểu nha hoàn nhà hắn, mười ba tuổi đã dám ra vào kỹ viện sở quán, mười bốn tuổi. . .”
"Hụ khụ khụ khụ." Lý Ức ở bên cạnh, nên Phương Cẩm An vội vàng cắt ngang Sở Loan: “Những chuyện xưa xửa xừa xưa kia đừng nói nữa. Tiểu Loan, chuyện này có liên quan gì tới ngươi hả? Tạ Tụ và ngươi không quen không biết, nàng ấy nguyện ý gả cho ai, ngươi quản được sao?”
Sở Loan bị chặn nói không nên lời. "Tại sao lại không quản được." Một lúc lâu sau hắn bỗng nhiên đập đầu nói: “Ta, ta đây còn có khăn thêu của nàng ấy, cái này chính là tín vật, nàng ấy sao có thể thay đổi thất thường, thủy tính dương hoa như vậy chứ [1] !”
[1] thủy tính dương hoa: dâm loạn
"Hả?" Phương Cẩm An ngạc nhiên, mà Lý Ức buồn cười nói: “Này Sở Loan ngươi phải nắm chặt đó. Cô vừa phái người đi truyền triệu Bạch Dĩ Sơ tiến cung, muốn nói việc hôn sự này với hắn đó.”
"Được rồi, ta tự có biện pháp!" Sở Loan vội vàng thi lễ, xoay người lại rời đi.
"Hình như trong tay Sở Loan có nhiều tin tức đen lắm." Nhìn bóng lưng Sở Loan rời đi, Lý Ức hỏi Phương Cẩm An: “Có của ta không đó?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play