Hiện tại trong lòng Sở Loan cũng đang tích một đốm lửa. Hắn tự trách mình không làm tròn bổn phận, nghĩ thầm phải làm một chút chuyện lớn nào đó mới được. Liễu thị ở Tân Thượng hắn vẫn còn thấy không đủ, vừa đúng lúc có một vài nhân vật quan trọng hơn liều chết đào thoát, chạy đi cầu viện khắp nơi. Sở Loan liền chỉ thị bộ hạ: “Dốc hết toàn lực truy kích tàn khấu [1], đến chết mới thôi. Nếu có ai dám cả gan viện trợ giúp, thì gặp phật giết phật, gặp quỷ giết quỷ!”
[1] tàn khấu: cướp, giặc
Vì vậy chỉ trong một buổi tối ngắn ngủi, kết quả chiến đấu được báo cáo lên, ngay cả Lý Ức và Phương Cẩm An nghe xong, cũng có chút ngạc nhiên: tất cả người chạy trốn đều bắt được. Đồng thời ở trong quá trình đuổi bắt, dưới sự tấn công của nhóm Sở Loan thậm chí còn hoàn toàn đoạt được ba tòa thành trì năm điền trang, chém giết vô số đồng đảng khác. Những thứ này cũng chưa đáng kể, quan trọng nhất là, có mấy người thúc ngựa mấy trăm dặm, trốn vào trong đại doanh trú binh của châu phủ -- tướng lãnh thống binh Trương Luân kia còn là con rể Liễu thị. Nhóm của Sở Loan lấy danh nghĩa buôn bán gọi mở cửa doanh, ở trong lều lớn bỗng nhiên tấn công bắt người, bắt được Trương Luân. Hiện tại, ba vạn trữ binh này, lấy tên gọi là binh doanh Thượng đắc, dĩ nhiên hiện tại thuộc quyền quản lý của Sở Loan --mà ba vạn binh này, tư binh khoa chân múa tay của Liễu thị không thể nào so sánh được.
"Thật cũng không phải là công lao của một mình mạt tướng." Sở Loan còn dương dương đắc ý nói: "Chủ yếu dựa vào tất cả các cư dân địa phương. Họ nghe nói có tặc tử đại nghịch bất đạo mưu hại Đông cung, tất cả đều tức sùi bọt mép anh dũng giành lên trước hiệp trợ bắt trộm. . ." -- nhưng thật ra là dọc đường có bộ hạ cũ của Tấn Dương, có thể dùng tới thì đều bị hắn lôi ra sử dụng.
Lý Ức và Phương Cẩm An ngoài ngạc nhiên, bèn nhìn nhau cười: vốn đang lo lắng Thượng đắc quân này sẽ là mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn sau này của Liễu thị, ai ngờ đánh bậy đánh bạ một hồi, lại bị Sở Loan nhổ bỏ!
Hai ngày sau, tin tức mới truyền tới trong kinh. Trong kinh cao thấp có thể nói là ai cũng không khỏi kinh hãi.
Sùng Nguyên Đế nhận được tấu chương của Lý Ức sớm hơn tất cả mọi người. Sau khi xem xong ông chỉ sững sờ chốc lát, sau đó nhanh chóng triệu thống lĩnh cấm quân Triệu gia, bảo cấm quân tăng cường phòng bị Hoàng Cung, lại gọi thống lĩnh Bắc kinh quân Giang Sung, mang binh tiếp nhận phòng bị kinh thành, lại gọi chúng trọng thần hoàng tôn tiến cung."Lấy tội danh mưu phản, bỏ tù nhất tộc Liễu thị." Cuối cùng, Sùng Nguyên Đế vẫn kiên quyết hạ xuống đạo mệnh lệnh này. Thái Tử đã xử lý quê quán người ta luôn rồi, ai dám đảm bảo Liễu thị ở kinh thành không nổi dị tâm -- đây là buộc ông động thủ với Liễu thị mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play