Lúc này trong đầu Phương Cẩm An như bị sấm sét giáng trúng.
Hắn tại sao lại không nhớ rõ, nàng đã từng liên tục dặn dò hắn phải nhớ cho thật kỹ. Cho dù thật sự hắn không thể nhớ được nửa câu sau, nhưng hắn cũng có thể nhắc tới chuyện năm đó sau khi đánh đổ man nhân Vương Đình ở Bắc Cương, lúc hắn dưỡng thương, nàng đã tặng mật hiệu này cho hắn, mà không phải chỉ nói lá thư này. . . Chẳng lẽ hắn từng mất trí nhớ? Hay là, hắn ở năm đó là người khác đóng giả, là một thế thân?!
Thế thân, dùng một thế thân đóng giả không chê vào đâu được thay thế cho bản thân lộ mặt, Phương Cẩm An biết rõ loại chuyện này đối với một hậu duệ quý tộc thiên hoàng như Lý Mẫn mà nói thật sự rất bình thường.
Nếu là như thế, vậy người nàng từng động tâm, hiện tại vẫn còn dây dưa tận sâu trong trái tim nàng, chính là thế thân đó rồi. . . Nghĩ đến đây, Phương Cẩm An không thể không duỗi tay gắt gao đè trán của mình lại.
Lý Mẫn mặc dù không nhìn thấy, nhưng hắn phát giác được tâm tình Phương Cẩm An không ổn lắm, hắn chỉ nghĩ là do chuyện đánh tráo bức thư, bởi vậy vội vàng rèn sắt khi còn nóng: “Phong thơ này bị đổi, sau khi tin tức nàng giả chết truyền ra, ta gặp Hoàng Phủ Cực, Hoàng Phủ Cực thề thốt bảo trước đây hắn chưa từng gặp qua nàng, tình trạng thân thể của nàng tuyệt đối chưa đến mức chết, hắn ở Bắc Cương nghe ngóng, là bởi vì tiểu thư phải gả cho ta nên Quân hầu phải chết. Ta khi đó đau buồn không thôi, liền tin lời hắn nói, mới chán ghét nàng như vậy, A Tú, thật sự là tạo hóa trêu ngươi mà. . .”
"Thì ra còn từng phát sinh chuyện như vậy." Phương Cẩm An bỗng nhiên lên tiếng cắt ngang hắn: “Thật sự mà nói, nếu như ngươi gặp qua Hoàng Phủ Cực, có từng để hắn bắt mạch cho ngươi không? Năm ấy lúc đánh phá man nhân Vương Đình, sườn ngực bị đao đâm vào của ngươi rất là nghiêm trọng, lúc ấy y quan đã nói sợ là tổn hại nguyên khí rồi, chi bằng tìm đại phu tốt hơn để điều trị. Ta trước kia luôn rất muốn hỏi ngươi, thế nhưng vẫn không có cơ hội.”
Lý Mẫn nghe xong lời này ngược lại là mặt không biến sắc tim không đập: “Sớm đã chữa trị khỏi rồi, nhưng không phải do Hoàng Phủ Cực chữa trị, ta có kết giao với một vị cao nhân khác. A Tú, suy cho cùng nàng vẫn còn để tâm dến ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT