Ngày đầu tiên của tháng chạp, Lý Ức lần nữa bước chân vào Quỳnh Hoa uyển.
Trong cung thất to như vậy mà trống không, đập vào mắt đều là màn che phủ đầy bụi bặm, nửa rơi nửa treo. Cho dù đóng chặt cửa sổ, cũng ngăn không được gió lạnh từ bốn phương tám hướng thổi luồn qua kẽ hở do bị nứt, vù vù vang vọng, rất thê lương.
Lý Mẫn co rúc ở bên trong bộ áo lộng trơ trụi trơn bóng, vẫn không nhúc nhích, canh chừng chậu than đang bốc lên khói đen, giống như ông lão sắp sửa xuống mồ.
"Nhị ca, hồi lâu không gặp, huynh vẫn luôn tốt chứ?" Lý Ức đánh giá hắn hỏi.
"Ta tưởng là ai, thì ra là Tứ đệ tốt của ta." Lý Mẫn nghe vậy hơi ngẩng đầu. Lý Ức lúc này mới nhìn rõ dáng vẻ của hắn. Chỉ ngắn ngủi mấy tháng, tóc của hắn ta đã hoa râm thưa thớt, trên trán nếp nhăn tung hoành như khe rãnh. Hai mắt dùng vải trắng che chắn, nhưng có thể nhìn ra khuôn mặt bên dưới vô cùng gầy guộc, còn có vài vết thương ứ bầm lớn nhỏ. Đâu còn dáng vẻ thánh khiết tôn quý lúc trước.
Dường như cảm nhận được sự quan sát của Lý Ức, Lý Mẫn cười ha ha: “Nhìn thấy tình cảnh hiện tại của ta, ngươi cao hứng không? Đủ hài lòng không?”
"Tình cảnh? Áo cơm không lo, nóng lạnh không sợ, nhị ca còn có cái gì chưa đủ hay sao?" Lý Ức lạnh lùng nói. Hắn lúc này còn có áo lông có chậu than, kiếp trước trong những ngày mùa đông Lý Ức mù lòa, lại không có cái gì. Đã từng là người chịu lạnh cực giỏi, ở trong cánh đồng tuyết Bắc Cương mai phục một ngày cũng không việc gì, mấy năm trôi qua thành ra da tay nứt hết, đến đũa cũng cầm không vững. . .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT