Khoảng cách chưa tới ba trăm dặm, khoái mã một ngày là đến.
Mà lửa, tốc độ lan ra hiển nhiên so với ngựa còn nhanh hơn.
Trong kinh bạo động, lan từ lòng người đến khắp phố lớn ngõ nhỏ, dân chúng nhà cao cửa rộng, bắt đầu nhao nhao chuẩn bị ít hành trang trốn đi.
Trên triều đình thì các trọng thần tụ tập ở Hoàng Cung, thay nhau khổ khuyên Sùng Nguyên Đế, thứ nhất khuyên Hoàng Đế rời kinh tạm lánh, thêm nữa là hắt nước bẩn chuyện hỏa hoạn này lên trên người Lý Ức, khuyên can Hoàng Đế triệu hồi Lý Ức, dùng người khác thay thế, còn trị tội Lý Ức thật nặng, để bình ổn cơn phẫn nộ của trời cao.
Sùng Nguyên Đế mặc cho chúng thần mỗi người phát biểu ý kiến của mình, sau khi nghiêm túc suy nghĩ một phen, liền quyết định Bắc Chỉ tế thiên, lắng nghe trời xanh chỉ dẫn. Quần thần kinh hãi, thánh thể Hoàng Đế có bệnh, làm sao có thể chống đỡ đại điển tế thiên, tuyệt đối không thể. Hoàng Đế không chịu, lệnh cho quần thần bồi lễ. Lại lệnh bách tính có thể cùng xem, cùng nhau tế lễ.
Sau khi Tạ Tụ nghe xong chuyện này, nhịn không được bật cười: “Rốt cuộc bệ hạ đa mưu túc trí. Tất cả đều cùng đi Bắc Chỉ quỳ, không cần tiếp tục lải nhải. Còn có những người muốn gọi điện hạ trở về, bệ hạ nên vứt bọn họ đến đám cháy, cũng là tăng thêm nhân thủ cho Điện hạ !”
Nhưng Phương Cẩm An lại lắc đầu: “Những người này nếu phái đến đám cháy, không những không giúp Tiểu Ức, mà nhất định còn thêm phiền. Tình thế nguy cấp như vậy, bệ hạ chính là cố tình che chở Tiểu Ức, nhưng cũng ngăn cản không được bao lâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play