Nếu nói là Hoàng Phủ Cực này là cố ý, thế thì cũng oan uổng hắn. Lý Ức và Hoàng Phủ Cực từng có kết giao, hắn biết rõ cách làm người của Hoàng Phủ Cực, y thuật không cần phải bàn cãi, nhưng tính tình vô cùng không chín chắn, người này, đã là lão đại nhưng lời nói ra y như là thiếu niên lang mười mấy tuổi. Tính tình như vậy, thành thành thật thật làm thần y thì cũng thôi, nhưng lại rất thích vọng luận triều chính, chỉ điểm giang sơn.
Lý Ức nghĩ sau này gặp hắn nhất định phải nhắc nhở hắn, rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì nghiên cứu nên trị liệu miệng tiện như thế nào.
"Điện hạ, " Tử Tô khẽ gọi nói: “Những gì ta biết đều đã nói hết vớiđiện hạ ngài. . . . .”
Lý Ức phục hồi tinh thần lại từ trong hồi ức, nhìn nàng ta: “Bổn vương sẽ giữ lời hứa, giữ kín như bưng. Nhưng nếu như sau này, ngươi còn dám làm chuyện phản chủ cầu vinh, liền đừng trách bổn vương không khách khí, lột tầng da này của ngươi !”
"Ta không dám nữa đâu, không dám nữa đâu!" Tử Tô ngã phịch xuống đất, run rẩy.
Lý Ức hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
Tử Tô chậm rãi đứng dậy, một hồi lâu thân thể mới hết run rẩy, trong đôi mắt tràn đầy oán hận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play