"Là đã lâu không gặp rồi." Lý Ức nói: “Nàng ít ra Đông cung, ta từng đi Chương Hoa điện cầu kiến qua vài lần, đều bị nàng cự. . .”
Giọng nói hắn trước sau như một trong trẻo nhưng lạnh lùng trầm thấp. Nhưng Phương Cẩm An dường như nghe được ủy khuất trong câu nói?
Nhất định là ảo giác, Phương Cẩm An nghĩ.
"Cũng không phải là ta không nhớ các ngươi, chỉ là bộ dạng ta hiện tại giống như phế vật, thật là hổ thẹn khi gặp cố nhân." Phương Cẩm An cười nói.
Lý Ức nghe xong lời này, trong lòng đau xót, nhất thời lại không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ khô khốc nói một câu: “Nàng nói gì vậy, nàng cũng biết ta gặp được nàng vui mừng đến cỡ nào.”
Biết rõ, biết rõ, ngươi bây giờ ôm ta không buông tay, còn có trên mặt ngươi mặc dù không có tâm tình gì, nhưng thân thể run rẩy lợi hại, đúng là kích động như vậy à. . . Phương Cẩm An ngoài vui mừng, lại có ngạc nhiên.
Năm ấy Giảng Vũ Đường của Tấn Dương Hầu phủ, hội tụ binh sĩ ưu tú nhất của mười hai châu Tấn Nguyên thậm chí ba nước Trần Bành Vệ. Tuy có dụng tâm bồi dưỡng anh tài bảo vệ quốc gia, bất quá đối với Tấn Dương Hầu phủ mà nói, quan trọng hơn là muốn từ đó chọn một phu quân cho Phương Cẩm An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT