“Muội cũng vừa mới về. Trước đó, muội có gửi Mãn Nguyệt cho mẹ, rồi cùng Thiết Ngưu đi hái nấm. Hái được đầy một giỏ, muội về trước, chàng ấy còn đang ở trong núi. Nhà tỷ đông người, sao còn mang qua cho muội nữa, bọn muội hái đủ ăn mà.” Thu Cúc hơi ngại ngùng, vì bình thường không có qua lại nhiều, đột nhiên nhận được sự giúp đỡ khiến nàng không quen.
“Nhà tỷ nhiều miệng ăn nhưng tay làm việc cũng nhiều, ba đứa con gần như muốn ở luôn trong núi, hái được không ít nấm đâu.” Mao Nữu ngập ngừng rồi tiếp tục: “Từ khi Mãn Nguyệt chào đời đến giờ, tỷ chưa tặng được gì. Một là vì muội ăn ít, hai là tỷ cũng chẳng có gì quý giá để tặng. Chỉ có nấm này, chẳng đáng giá là bao, tỷ tặng muội còn hơn tặng người ngoài.”
Mao Nữu nói thẳng ra như vậy, Thu Cúc cũng không từ chối nữa. Chủ yếu là nàng không biết phải đối xử thế nào với Mao Nữu. Từ sau lễ Đoan Ngọ năm ngoái, hai nhà cũng ít qua lại, giờ đột ngột nhận đồ của người ta, nàng cảm thấy không hay.
Có lẽ từ giờ, quan hệ hai nhà cứ tự nhiên là được. Có thì biếu nhau, không nhớ ra thì thôi, có lẽ mối quan hệ ở vùng núi là vậy, không cần mang mấy chuyện khách sáo ở dưới xuôi lên đây.
Tiễn Mao Nữu xong, Thu Cúc chuẩn bị nấu cơm. Trong niêu có nồi canh gà đang hầm, trước khi nhấc nồi xuống, chỉ cần thả vào ít nấm là đã ngon. Nàng thái thịt, rửa sạch nấm, cắt gừng tỏi. Đợi Thiết Ngưu về là có thể bỏ vào chảo xào. Nếu để nguội, mỡ heo sẽ đóng váng, nhìn mất ngon.
Cả năm, ngoài canh hầm, thứ dầu mỡ dùng để nấu nướng toàn là mỡ heo. Thu Cúc nghĩ lần tới xuống núi sẽ mua một hũ dầu nhỏ về, để khi Mãn Nguyệt bắt đầu ăn cơm, không phải dùng mỡ heo nấu cho con ăn, mỡ heo quá ngấy.
Nhưng mà dầu không rẻ, lại thêm một khoản chi tiêu nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play