Thu Cúc một tay vuốt ngực để hạ hỏa, tay kia sờ lên bắp tay rắn chắc của hắn, lẩm bẩm: Không được, lần này phải nói thật.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nàng lại tự thuyết phục mình: Thôi bỏ đi, mấy câu nói dối này cũng lặp đi lặp lại hơn chục năm rồi. Ai bảo hồi trẻ mình ngây thơ, cứ sợ làm mất mặt hắn. Chỉ cần hắn giả vờ đáng thương một chút là mình liền bị dắt mũi, bịa chuyện mà không chớp mắt. Cũng đã nín thở thổi phồng hắn bao nhiêu lần rồi, thêm một lần nữa cũng chẳng sao.
“Nhưng không phải vì em không chê chàng hôi mà chàng định cứ thế trút hết cho em nhé. Muốn sau này già em rửa chân, cắt móng cho chàng, thì trước hết phải để chàng rửa cho em đã.”
“Chỉ thế thôi à? Không vấn đề gì. Mùa đông này đôi chân trắng nõn của nàng cứ giao cho ta xử lý.”
Hắn đồng ý quá dễ dàng, khiến nàng chẳng thấy chút thành tựu nào, lại như bị nghẹn một câu trong cổ họng. Thu Cúc bực dọc, không kìm được thở hắt ra.
“Lại bị chàng chiếm tiện nghi nữa rồi.” Thu Cúc lẩm bẩm, chui ra khỏi chăn, người nóng bức, mồ hôi đã chảy đầy đầu.
Hít mấy hơi khí lạnh cho dễ chịu, nàng vừa định quay lại thì cảm giác áo mình bị cởi ra. Thu Cúc liền đạp hắn một cái, lớn tiếng: “Chàng không thấy nóng à? Muộn rồi, ra chỗ khác ngủ đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT