Mùa hè này, cha của Thiết Ngưu quyết định không tham gia săn bắn nữa. Ông ấy già rồi, tuy sức khỏe vẫn còn ổn nhưng không còn được như trước. Buổi trưa nắng gắt, ở trong núi lo bị muỗi độc cắn, ông phải mặc kín mít khiến mồ hôi vã ra như tắm. Đến chiều, mắt ông cũng hơi hoa, về tới nhà lại không ăn nổi. Nhưng ông lại không chịu thừa nhận là mình già. Dù sức khỏe không ổn cũng giấu diếm. Phải đến khi đi nửa đường đã mệt đến không bước đi nổi nữa, bị hai đứa cháu trai cõng về và đưa đến đại phu, ông mới chịu thú nhận. Thật ra mắt cá chân của ông không sao, Lý đại phu cũng bảo xương không có vấn đề, ông chỉ bị cảm nắng, cộng thêm lâu ngày ăn không đủ chất nên người mệt mỏi sinh hoa mắt chóng mặt. Đại phu cũng không kê thuốc, chỉ bảo cứ về nhà nghỉ ngơi, dần dần sẽ khỏe lại.
Khi ông ở nhà nghỉ ngơi, Thu Cúc dẫn mấy đứa con tới thăm. Ông cụ vẫn chưa hồi phục hẳn, sắc mặt còn nhợt nhạt, người dính bụi bẩn lẫn mồ hôi. Thu Cúc bế Cửu Niên, dặn Đại Khương ra ngoài hỏi thăm tình hình. Biết là do ông bị nóng trong người dẫn tới suy nhược, nàng mới an tâm, tuổi này không bị gãy xương đã là mừng rồi. “Đại Khương, cháu đi đun nồi nước nóng. Khi nào nước nóng thì cháu và Đại Lạp đỡ ông nội đi tắm rửa rồi thay quần áo sạch sẽ. Tiểu thẩm về sắc chút thuốc. Ông nội đang bị nóng trong người, tính tình chắc không tốt, trước hạ nhiệt để ông ăn được, sau đó mới bồi bổ.”
Đại Khương khâm phục nhìn tiểu thẩm. Tiểu thẩm giỏi thật, chỉ cần liếc mắt một cái đã biết ông nội cậu đang cáu kỉnh. Ông nội bị trật chân, khi được cõng về còn chửi um lên, nào là chửi đường hẹp, nào là chửi dây leo vướng víu.
Sau khi khám xong, thấy không kê thuốc, ông còn nổi giận, nói rằng thân thể mình khỏe đến mức có thể đối đầu với lợn rừng, mắng đại phu nói bậy là thân thể ông yếu. Lúc đó, cậu và Đại Lạp đỏ mặt, chỉ muốn cõng ông chạy ngay.
"Được rồi, cháu đi đun nước ngay đây." Cậu nhìn sang Cửu Niên muội muội vẫn đang vui vẻ gặm tay: “Tiểu thẩm ơi, hay là để cháu đưa Tiểu Cửu cho mẹ cháu, nhờ chăm giúp, đỡ để tiểu thẩm vừa phải sắc thuốc vừa phải bế con.”
“Được rồi, cháu cứ làm việc của cháu đi. Tiểu Thẩm sẽ đưa Tiểu Cửu qua nhờ mẹ cháu.”
Trong sơn động, ba chị dâu đang thăm nom cha chồng đang nằm trên giường. Vừa bước vào, Thu Cúc đã chạm mặt ba người đang đi ra. Nhị tẩu vội vẫy tay ngăn nàng tiến vào: "Không cần vào đâu, cha đuổi chúng tôi ra đấy. Ông ấy bảo cứ thấy chúng tôi túc trực bên giường là cứ ngỡ ông sắp qua đời rồi".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play