Vừa định cầm gùi lên, bỗng thấy đứa bé trong lòng cứng đờ, nàng nghĩ thầm hỏng rồi, chắc tã không quấn kỹ, còn chưa kịp phản ứng thì đã ngửi thấy mùi khó chịu bay ra. Không còn cách nào, nàng đành đứng yên để con bé "giải quyết" cho xong.
Mấy người ngồi cạnh Thu Cúc còn đang thắc mắc không biết mùi chua chua ở đâu bốc lên thì đã thấy Phúc thẩm ở đối diện đột nhiên đứng bật dậy, bịt mũi lùi ra xa.
Thu Cúc lấy miếng tã sạch che kín mông con gái, vác gùi lên: “Em xin phép về trước ạ. Con bé ị rồi, phải về rửa mông cho nó.”
Khi thấy người đi xa rồi, mấy người ngồi lại nói với Phúc thẩm vừa ngồi xuống: “Bà cũng đã từng này tuổi rồi. Cháu nội cháu ngoại cả đống, không biết đã giặt bao nhiêu tã bẩn, việc gì thấy con nhà người ta ị phải làm cái điệu bộ ấy chứ? Con bé mới ba tháng tuổi, chỉ biết uống sữa, có thể thối đến đâu chứ. Thật là già rồi mà chẳng chững chạc tí nào cả.”
Phúc thẩm cười gượng một chút, nói: “Không phải là tôi ghét bỏ gì Thu Cúc đâu. Chỉ là vì tôi đã giặt quá nhiều tã bẩn nên nhìn thấy trẻ con đi ngoài là thấy khó chịu thôi.”
"Nhìn bộ dạng của bà kia kìa. Đáng lẽ nên để ba nàng dâu mỗi người sinh thêm một đứa nữa cho bà chăm, để xem bà có bỏ được cái tật xấu này không.”
Phúc thẩm vội vàng xua tay: “Thôi đi, đừng sinh thêm nữa! Mấy đứa ấy đều từ dưới núi lên, chẳng có người thân họ hàng đến giúp đỡ, sinh thêm chỉ khổ cho tôi thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play