“Thằng bé trước mặt chàng biết giữ thể diện, khóc mà còn xấu hổ. Sao nó dám thú nhận trước mặt chàng là mình nhát gan, bị dọa sợ chứ? Nó còn muốn trở thành một người thợ săn chăm chỉ, dũng cảm và biết lo cho gia đình như cha nó cơ mà.”
Thu Cúc cố tình thêm thắt câu cuối, vì một đứa trẻ chưa đầy bốn tuổi thì làm sao biết được chuyện chăm lo gia đình, nhưng đúng là Mãn Nguyệt rất ngưỡng mộ cha mình. Thiết Ngưu là một người đàn ông tốt, một người cha tốt và cũng là một người con hiếu thảo, hoàn toàn xứng đáng với sự kính trọng của con trai.
Thiết Ngưu cười hớn hở, không phân biệt nổi con trai nhỏ của mình có thực sự nói được những lời đó hay không, cứ liên tục nhắc: “Đúng là con trai của ta mà...”
Cuối cùng, hắn không kìm lòng được, nhổm dậy, nhẹ nhàng ôm lấy con trai, kéo vào lòng mà ngủ cùng, hôn lên mặt thằng bé mấy cái, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười "hì hì".
Thu Cúc gần như đã chìm vào giấc ngủ thì nghe tiếng Thiết Ngưu nói: “Vợ ơi, ta thật sự rất vui khi cưới được nàng. Nàng vừa xinh đẹp, vừa đảm đang, lại biết nhiều điều. Nàng còn sinh cho ta những đứa con tuyệt vời như thế này.”
Thu Cúc nghe mà nghẹn lời, kết hôn bốn năm rồi, giờ phu quân mới nhận ra là nàng tốt? Và sao lại có cảm giác hắn đang cảm ơn chủ yếu vì nàng đã sinh cho hắn một đứa con ngoan thế nhỉ?
---

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play