Vào ngày ba mươi Tết, Kim Chiêu và Thịnh Phong ăn cơm xong mà trời còn chưa tối. Theo tập tục ở đây, vào ngày giao thừa sẽ ăn cơm từ rất sớm, sau đó rửa mặt mũi rồi cùng chờ để đón giao thừa.
Kim Chiêu một mình đón Tết nên cũng không có loại tập tục này, Thịnh Phong ăn cơm cùng với cô xong còn phải chạy về nhà.
“Dì Thịnh về rồi à?” Cô hỏi, Thịnh Phong mơ hồ đáp: “Ừm.”
“Dù sao cũng là ăn Tết mà.” Kim Chiêu nói lầm bầm, ánh mắt không tránh khỏi vẻ ngẩn ngơ: “Lại thêm một năm nữa, thời gian trôi nhanh thật đấy.”
“Em ở nhà một mình một lúc, tối muộn chút anh sang bắn pháo bông với em.” Thịnh Phong căn dặn, mấy năm trước cả hai cũng đều trải qua như vậy. Kim Chiêu không có bạn bè, thân thích ở bên này, Thịnh Phong sợ cô ở một mình sẽ thấy buồn nên lúc nào cũng ở lại đến sau không giờ mới đi về.
“Nếu anh bận cũng không sao.” Kim Chiêu do dự, nhìn anh ấy rồi nói: “Em cũng quen rồi.”
Dẫu sao, cũng đã qua bao nhiêu năm như vậy rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT