“Nếu con đồng ý thì dẫn người đó tới nhà chúng ta xem mắt.”
Hà Hạ ngẩn ra, không biết như thế nào trong đầu lại hiện ra gương mặt của Lục Chinh Năng, tim bỗng nhiên đập nhanh.
Vì thế lúc nghe thấy chuyện xem mắt, tâm lý bài xích biến mất đi một nửa.
“Người đó là ai?”
Bành Văn Tuệ thấy Hà Hạ hỏi như thì biết cô không bài xích, trong lòng không biết có bao nhiêu hưng phấn: “Tên Lục Chinh Năng.”
Bành Văn Tuệ nói về chuyện Lục Chinh Năng: “Cậu ấy là cháu trai của bác gái con, cũng là đồ đệ của dượng con. Cha mẹ đều mất rồi, chỉ có một bà nội mắt bị mù, chính mình cũng có chút bản lĩnh, nghe nói năm nay muốn cất nhà trong thôn.”
Hoá ra thật sự là Lục Chinh Năng. Hà Hạ thở dài nhẹ nhõm một hơi, thấy đôi mắt chờ mong của Bành Văn Tuệ, lại nhớ đến năm kia của đời trước, dáng vẻ Lục Chinh Năng đỏ hoe hai mắt hỏi gả hay không, một Hà Hà từ khi sống lại vẫn luôn không muốn kết hôn liền mềm lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play