Từ khi Hà Hạ làm tôm hùm đất một lần trở về sau giống như là mở ra một cánh cửa của thế giới mới cho ông cụ Hạ vậy, mỗi ngày buổi tối trước khi ông ấy đi về ngủ đều phải ra bên cạnh ao đặt lưới lồng, buổi sáng ngày hôm sau thì lại xách một thùng tôm hùm đất về.
Hà Hạ thấy ông ấy thích, lại đổi cách làm kiểu khác cho ông ấy. Trong khoảng thời gian này người nhà họ Hạ ai ai cũng ăn cực kỳ thoải mái.
Hôm nay sau khi ăn xong mười ba con tôm hùm đất thơm ngon thì Hà Hạ rửa bát ở phòng bếp, Hà Hoằng Nghĩa đi tản bộ xuống phòng bếp. Rất nghiêm túc hỏi Hà Hạ: “Hạ Hạ, em nói xem anh và chị dâu em bày một sạp hàng trên đường được không?”
Buôn bán là một nghề kiếm được nhiều tiền nhất trong năm nay, thôn Vạn An của Hà Hạ bây giờ có không ít người buôn bán ở bên ngoài. Buôn tới bán lui, cũng kiếm được chút tiền, nhưng dù bọn họ có buôn bán như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể làm một hộ cá thể (kinh doanh tự do được nhà nước cấp giấy phép). Trước kia Hà Hoằng Nghĩa chưa từng suy nghĩ đến việc làm hộ cá thể, nhưng sau khi trở về tử tỉnh phía đông thì suy nghĩ của anh ấy liền thay đổi.
Đi đến tỉnh phía đông một chuyến, Hà Hoằng Nghĩa cảm thấy mình coi như đã được mở rộng tầm mắt. Ở bên này của bọn họ, ai ai cũng đều cảm thấy làm hộ cá thể không có thể diện, trấn trên của bọn họ chẳng có nhà nào làm hộ cá thể đúng tiêu chuẩn cả. Nhưng ở tỉnh phía đông bên kia, trong thị trấn cửa hàng san sát cửa hàng, một hàng rồi lại nối tiếp một hàng ở mặt đường, rất sầm uất.
Hà Hạ nghe vậy thì có chút kinh ngạc. Đời trước anh và chị dâu cô cũng có từng làm nhà bán lẻ, nhưng đó cũng làm sau năm 2000.
Khi đó buôn bán không giống với bây giờ. Hiện tại buôn bán không được gọi là nhà kinh doanh, mà bị gọi là hộ cá thể, hộ cá thể và ba chữ nhà kinh doanh cũng không phải là từ có ý nghĩa tốt đẹp gì cả.
“Anh, em cảm thấy có thể được, nhưng chuyện này anh phải thương lượng với cha mẹ một chút, còn phải nói với chị dâu em nữa.” Hà Hạ thì cũng chẳng lo lắng về Hà Thụ Quốc và Bành Văn Tuệ, ở một trình độ nhất định, hai người bọn họ cũng coi như là cưng chiều con cái, nhưng Quan Quỳnh Anh thì không chắc.
“Chị dâu em không đồng ý, còn cha mẹ thì anh chưa nói.” Hà Hoằng Nghĩa than ngắn thở dài. Ít ngày trước Hà Hoằng Nghĩa đã nói với Quan Quỳnh Anh rồi, Quan Quỳnh Anh sống chết không đồng ý, một là vì Quan Quỳnh Anh là người nhát gan, sợ lỗ vốn, hai là vì sợ Hà Hoằng Nghĩa kiếm được nhiều tiền thì cũng sẽ biến thành giống như Tăng Văn Việt kia.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play