Hà Hạ cười nói đôi câu khen ngợi Hà Hoằng Siêu, ngay sau đó lại nói sang chuyện khác.
Thoáng cái thời gian đã đến trưa, Quan Quỳnh Anh đeo theo một giỏ cỏ heo ở trên lưng trở về từ bên ngoài, thả cỏ heo xuống, chị ấy uống một ngụm nước lạnh rồi lại vội vàng vào phòng bếp nấu cơm.
Chuyện của Hà Hạ đã xong xuôi, Bành Văn Tuệ lại bận tâm chuyện khác, chờ Quan Quỳnh Anh vào phòng bếp, bà không nhịn được mà nói với Hà Hạ: “Hạ à, con nói xem khi nào chị dâu con mới có thể mang thai được đây? Cũng đã đi xem bệnh rồi, thuốc cũng đã bốc, sao vẫn mãi chưa thấy mang thai nhỉ?”
Hà Hoằng Nghĩa cũng đã hai mươi tư tuổi, những người cùng lứa với anh ấy cũng đã có con chạy đầy đất rồi, Bành Văn Tuệ cảm thấy nhà mình vắng ngắt, yên lặng, vậy nên rất gấp gáp.
Hà Hạ nhìn phòng bếp một cái, trấn an Bành Văn Tuệ: “Mẹ đừng có gấp, có khi chưa tới hai tháng nữa là chị dâu con lại mang thai đấy.”
Hà Hạ nhớ cháu trai cả của cô sinh vào tháng 8 năm 83, nếu như không có gì bất ngờ thì Quan Quỳnh Anh hẳn là rất nhanh sẽ mang thai.
Bành Văn Tuệ thở dài một hơi: “Chỉ mong là vậy.” Bành Văn Tuệ bận tâm chuyện của con trai xong, lại nghĩ tới Hà Hạ, lời nói đến khóe miệng rồi nhưng làm thế nào cũng không thốt ra được.
Cuối cùng chỉ có thể than thở lần nữa.
Buổi trưa là do Quan Quỳnh Anh nấu cơm, khi xào rau thì lại đổi thành Hà Hạ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT