Trên đường tới, Lục Chinh Năng đã cẩn thận kể lại tình hình trong nhà với dì Tôn rồi, trên đường tới dì ấy cũng đã suy nghĩ cẩn thận.
“Bà chủ, tôi làm.” So với việc trở về làm bảo mẫu không công cho người, còn chẳng thà nhân lúc chưa tính là quá già đi kiếm thêm ít tiền.
Hà Hạ cười một tiếng: “Không cần gọi là bà chủ đâu ạ, cháu nghe không quen, cháu tên là Hà Hạ, dì cứ gọi cháu là Hạ Hạ là được.” Hà Hạ đứng lên: “Dì Tôn ra đây với cháu, đây là chỗ ở của dì. Mỗi tháng cháu trả cho dì 80 đồng tiền lương, tết nhất cũng đều có lì xì, dì thấy thế nào?” Bây giờ vẫn là năm tám bảy, những công nhân chính thức trong nhà máy lương tháng mới chỉ có năm, sáu chục, tám mươi đồng đã là rất cao rồi, tiền lương mỗi tháng của chị họ dì Tôn cũng mới có sáu mươi đồng thôi đấy.
Tất nhiên dì Tôn không có gì là không hài lòng cả.
Dưới tầng có hai căn phòng, một phòng ở gần cửa, một phòng là ở dưới cầu thang, bà cụ Lục ở trong căn phòng dưới cầu thang đó, vì vậy gian phòng cho dì Tôn ở cũng chỉ có thể là gian ở gần cửa kia. Phòng thì cũng không nhỏ, khoảng mười lăm mét vuông, bên trong có một cái giường, còn có một cái tủ đựng quần áo nhỏ, còn có một cái tủ đầu giường đồng bộ với giường.
Đồ dùng trên giường là Hà Hạ đã trải sẵn vào buổi trưa, đều mới tinh, dì Tôn để bọc quần áo với số lượng không nhiều của mình lên giường, trái tim đang treo lơ lửng kia rốt cuộc cũng có thể hạ xuống rồi.
Dì Tôn là một người rất nhanh nhẹn, mấy ngày nay ở nhờ nhà chị họ đã học được không ít thứ. Kết cấu của biệt thự nhà họ Ngụy và nhà họ Lâm giống nhau, sau khi biết bà lão và đứa nhỏ vẫn còn chưa dậy thì dì ấy đã lập tức tới phòng vệ sinh, lấy cây chổi lau nhà trong phòng vệ sinh ra để lau dọn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play